Big Bang - Người tốt - Dịch

by - 1/31/2015 09:04:00 AM


Người tốt chắc không như thế đâu nhỉ?
Nhưng tôi cũng đâu phải đồ tồi, đúng không?
Xin em đừng nói lời rằng đó là mơ tưởng thôi
Nơi con tim yếu đuối nhăn nhúm này, chút tự trọng cuối cùng đã bị vứt bỏ

Trong sự chờ đợi dài dằng dặc, tôi đã gặp em, đây hẳn là trò đùa của thượng đế
Mưa rơi rồi sẽ tạnh, sấm đánh thì trốn là được rồi
Nhưng trong giấc mơ không có em, tôi lang thang mỗi ngày 24 giờ
Tôi tự hỏi, hẳn em sống tốt chứ, hẳn em ngủ rồi chứ?

Xin em, đêm nay hãy nhảy cùng tôi một lần nữa thôi
Hôm nay cũng là quãng thời gian ngọt ngào bên em trong cơn mơ
Bình tĩnh từng nhịp chân, những chuyện ta từng cùng chia sẻ

Thứ thuốc độc là thời gian đang qua, tìm kiếm chìa khóa của mê cung mang tên hiện thực

Phải chăng tình yêu ngột ngạt này cũng là những giọt nước mắt mơ tưởng
Dù là bó hoa từng mang theo niềm hy vọng cuối cùng

Con tin bị dẫm đạp giày đang vò bản thân tôi

Được thôi, tôi nghĩ là mình sẽ thay đổi lập trường, xin lỗi

Người tốt chắc không như thế đâu nhỉ?
Nhưng tôi cũng đâu phải đồ tồi, đúng không?
Xin em đừng nói lời rằng đó là mơ tưởng thôi
Nơi con tim yếu đuối nhăn nhúm này, chút tự trọng cuối cùng đã bị vứt bỏ

Hứng thú đã mất, cái ví vẫn giữ để lại lấy ra xem ảnh bên trong
Cứ kiểm tra hòm tin trống trong điện thoại như một thằng ngốc

Tôi sẽ xóa đi tất cả trong nỗi nhớ ấy, bằng cách nào đó xóa đi không còn chút dấu vết

Tình cảm thuần khiết của một người con trai là sự lãng mạn, tiếng kêu gào từ nơi sâu thẳm trong tim
Thời gian sẽ thành phương thuốc, ngọn roi nóng bỏng mang tên ly biệt

(Bớt uống cà phê với rượu đi một chút)

Hình ảnh phản chiếu trong gương cũng ngoảnh mặt lại với tôi

Người tốt chắc không như thế đâu nhỉ?
Nhưng tôi cũng đâu phải đồ tồi, đúng không?
Xin em đừng nói lời rằng đó là mơ tưởng thôi
Nơi con tim yếu đuối nhăn nhúm này, chút tự trọng cuối cùng đã bị vứt bỏ

Cái thứ tự trọng từng khăng khăng hừng hực ấy cũng chỉ còn một vệt trong đôi mắt ngày nào từng không lay động
Mưa rơi tí tách, tôi vẫn chưa quên được em
Là em, cả thứ tự trọng từng khăng khăng hừng hực ấy cũng chỉ còn một vệt trong đôi mắt ngày nào từng không lay động
Mưa rơi tí tách, em vẫn chưa quên được tôi đúng không (em không quên được tôi đâu)

Người tốt (Cô ấy hẳn không quên được tôi chứ?)
Đồ tồi (Tôi sẽ quên em)
Người tốt... đồ tồi... đồ tồi
Tôi... tôi... tôi... là đồ tồi

Người tốt chắc không như thế đâu nhỉ?
Nhưng tôi cũng đâu phải đồ tồi, đúng không?
Xin em đừng nói lời rằng đó là mơ tưởng thôi

Nơi con tim yếu đuối nhăn nhúm này, chút tự trọng cuối cùng đã bị vứt bỏ

You May Also Like

0 comments