Epik High ft Lee Hayi - It's Cold – Dịch

by - 11/30/2013 08:01:00 PM


Lạnh

Xuân đến, hoa nở.
Hạ sang, kí ức cũng chảy tan…

Tôi vốn dĩ đã là đứa bé không hợp với bốn mùa, đứa bé lạnh lùng mà.
Cái tính vô tình như mùa đông ẩn trong da thịt. Gió lạnh buốt. Như em biết đấy, em hiểu mà.
Sự lạnh lùng là tất cả những gì tôi có. Trái tim tôi như biển mùa đông.
Lên con thuyền tiến lại gần hẳn em sẽ hiểu. Tôi không phải hòn đảo mà chỉ là một núi băng.
Tôi đánh mất trọng tâm rồi thì phải. Mắt chìm trong sương dày. Kí ức buốt lạnh.
Giẫm chân lên rồi hét thật to chẳng để tâm đến lưỡi gà trong cổ họng.
Tôi là tảng băng chỉ lưu lại những vết sẹo đau đớn.
Trong tim sụp đổ như mới qua trận lở tuyết. Gượng dậy rồi lại về đêm không ánh lửa.
Với em mặt trời có lên thì ngọn núi tuyết phủ cũng không tan chảy.

Nơi đây lạnh lắm. Dù có thử giấu tay trong túi áo.
Lạnh quá. Dù có thử khum tay lại mà hà hơi.
Con tim đông cứng lại và môi không ngừng nứt nẻ.

Chỉ mình tôi lạnh. Dù có thử quấn mình với lớp chăn dày.
Lạnh quá. Dù có thử được ai đó ôm vào lòng đi nữa.
Trong tim có lỗ thủng cố chắn lại mà gió vẫn không ngừng rít qua.

Xuân xuyến xao tìm đến nhưng tôi vẫn đứng nơi tận cùng vạt thu.
Kí ức dừng lại ở mùa đông. Khóa hơi ấm lại. Con tim khô héo trong dạ thịt nứt nẻ.
Kí ức bị giam lại nơi nước sông đông cứng. Giữ chặt lấy tôi không chịu buông.
Từ sau khi hiểu được sự chia ly lạnh lùng, mùa xuân hoa nở ấy cũng chẳng đến nữa.
Hoa anh đào với tôi như bông tuyết cũng nở rồi mà. Nơi này lạnh quá.
Ánh mặt trời với tôi cũng như con bão tuyết đổ xuống mà thôi. Chỉ mình tôi lạnh.
Em cũng biết nếu chạm vào thì tất cả đông lại mà. Tôi lo là mình sẽ sợ hãi mà nắm lấy tay em.
Tôi sợ là nếu em bước đến gần tôi thì con tim em cũng nhiễm bệnh mất.

Nơi đây lạnh lắm. Dù có thử giấu tay trong túi áo.
Lạnh quá. Dù có thử khum tay lại mà hà hơi.
Con tim đông cứng lại và môi không ngừng nứt nẻ.

Chỉ mình tôi lạnh. Dù có thử quấn mình với lớp chăn dày.
Lạnh quá. Dù cố thử được ai đó ôm vào lòng đi nữa.
Trong tim có lỗ thủng cố chắn lại mà gió vẫn không ngừng rít qua.

Tôi lạnh như băng. Tôi lạnh như băng. Tôi lạnh như băng. Rất lạnh.

Xuân đến, hoa nở.
Hạ sang, kí ức có chảy tan thì nơi đây…

Nơi đây lạnh lắm. Lạnh quá.
Con tim đông cứng lại và môi không ngừng nứt nẻ.

Chỉ mình tôi lạnh. Lạnh quá.

Trong tim có lỗ thủng cố chắn lại mà gió vẫn không ngừng rít qua.

You May Also Like

0 comments